GUILTY AND FORGIVENESS
Em
nó trước đây không có thói quen lên fb thơ thẩn mỗi ngày vì nhiều lý do, bận bịu
cũng có, thiếu đồ công nghệ cao (smartphone, máy tính bảng…) cũng có, không biết
chốn công cộng này thế nào – chia sẻ quá nhiều riêng tư cũng không hay, quan trọng
là chưa đủ chính chắn trong suy nghĩ và thiếu cảm xúc. Giờ thì khác rồi, có em
Iphone dễ xương, lại xa cách mọi người, có những khoảng riêng để suy nghĩ
(không có tự kỷ àh nhoa), thấy fb cũng có nhiều thú vị. Mỗi ngày, lướt face
không phải chỉ cập nhật tin tức của bạn bè, ace mà em nó còn học được nhiều thứ
từ chính những status hay bình loạn của mọi người. Như hôm qua, ngồi đọc
comment về bài “Bút ký đẫm nước mắt” và những chia sẻ của pà chị họ, mình
lại rút ra được một bài học và lại … làm thơ.
“Những
lỗi lầm có thể là cố ý hay vô tình, lỗi lầm của người này có thể bị chồng chất
bằng lỗi lầm của một ai khác, và lỗi lầm có thể đến từ 1 phía hay cả hai. Phải
chi tha thứ là điều mà ta nghĩ đến đầu tiên, thì đã không có quá nhiều nuối tiếc.”
Định
không post nhưng vì món quà của bạn.. nên quyết định tặng bài này cho bạn (dù
hem được hay lém). Tình bạn muốn bền lâu cũng cần biết tha thứ hén.
Bài
số 7. LỖI LẦM và THA THỨ
Hãy
thứ tha cho mầm non bé nhỏ
Đâm
toạc
-- đất lành
> cho kịp ánh bình minh
Hãy
thứ tha
những hạt tuyết…
thủy tinh…
Vô
tình chạm những sinh linh yếu ớt
Và
thứ tha cho cá cùng với thớt
Dù
lỗi này không phải chỉ riêng ai!
Khi
hận thù, hờn giận nhạt phai
Ta
tìm lại
…đã
không còn ý nghĩa
Trái
đất này vốn không tròn trịa
Hãy
thứ tha khi ta vẫn còn nhau
Hãy
thứ tha khi tóc chửa phai màu
Lúc
nhìn lại
với
môi cười nhẹ bẫng…
Đâu
phải Thánh làm sao
không
tức giận
Không
xót xa,
bực
bội,
không
căm hờn?
Với
những người thân thiết của ta hơn
Ta
càng muốn > quay đi < không nhìn mặt
Rồi
chạy theo những tháng ngày tất bật
Quay
lại nhìn - chẳng còn thấy mặt ai
Khi
hận thù, hờn giận nhạt phai
Ta
tìm lại, với tháng ngày nuối tiếc
Xin
một lần thứ tha cho mầm biếc
Muốn
hiến dâng sức trẻ cho cuộc đời
Và
thứ tha cho những hạt tuyết rơi
Tan
trong nắng cho mầm non bừng tỉnh
Hãy
thứ tha vì đời là vô định
Và
không ai lầm lỗi chỉ đôi lần
Khi
ta cần sẽ có kẻ đỡ nâng
Vì
tha thứ cho ta thêm sức mạnh!
Ta
vẫn ấm mặc đêm dài sương lạnh
Vẫn
ung dung, giữa muôn vạn kiếp người
Khi
giận hờn hãy nở nụ cười tươi
Nhận xét