THE END OF THE SUMMER
Bài số 22.
CUỐI HẠ
Giữa thinh
không nghe tiếng đời vội vã
Tiếng ve ngân
cuối hạ tựa lời ru
Lá vàng đưa trời
chuyển nhẹ vào thu
Nghe nỗi nhớ
căng đầy trong lồng ngực
Vứt đi hết những
u sầu buồn bực
Ta nương theo
cánh gió lướt trời mây
Hương lúa mùa
còn thoang thoảng đâu đây
Tuy gần lắm mà
nghe xa vời vợi
Còn ai đón đưa
nhau và chờ đợi
Để lời ru không
lạc giữa lưng chừng
Để hạ đầu hay hạ
cuối bâng khuâng
Nhặt chiếc lá ta ép
vào kỉ niệm
Nhận xét