DISPERSING SUMMER

Mỗi tuần có 1-2 lần đến nhà bệnh nhân để thu thập số liệu nghiên cứu. Vì thường ở xa, nên mỗi lần như vậy lại được vi vu trên xe hơi ngắm cảnh. Mỗi người ai cũng có những hoàn cảnh, những khó khăn khác nhau. Cũng như suy nghĩ về ly nước: nước CÒN ĐẦY 1 nửa, hay nước CHỈ CÒN nửa ly là do bạn. Để được ngắm cảnh, trước đó phải mất 1 buổi để chuẩn bị giấy tờ, máy móc, dụng cụ; sau đó phải mất 2 tiếng để giải thích và gắn thiết bị cho bệnh nhân, hôm sau phải rửa dụng cụ và tải dữ liệu...bla...bla...những phần chìm của một tảng băng nổi. Bởi vậy hãy sống luôn LẠC QUAN, và nhìn vào những mặt tích cực để thấy đời luôn đáng sống!

Bài số 18

TẢN MẠN MÙA HẠ


Ngày lần lựa đi về, đêm vội đến
Những lao xao ngõ vắng, phố đông người
Những môi cười, những nhịp bước đời trôi
Tôi vẫn sống trong nồng nàn mùa hạ

Giữa mây trời bồng bềnh, cơn gió lạ
Trong mênh mông một chiếc lá xa cành
Dưới ga điện ngầm những bước chân nhanh
Trên lối nhỏ, có mùa hoa bỏ lại...

Nắng ngoài sân thẹn thùng như ái ngại
Gió bên hiên mơn nhẹ bức rèm thưa
Tôi đi về giữa mùa nắng đổ mưa
Trong thanh vắng có tiếng chuông rất khẽ!




Nhận xét

Bài đăng phổ biến