IF ONE DAY...

Bài số 11. 

NẾU MỘT NGÀY TA BỖNG CHÁN NHAU


Nếu một ngày ta bỗng chán nhau
Cái nắm tay giờ nghe sao lạc lõng
Những cái ôm vội vàng và hụt hẫng
Em âm thầm đi về phía không anh

Là một ngày hoa cỏ vẫn xanh
Chỉ mình anh âm thầm tự hỏi
Là anh sai hay vì em có lỗi
Hay vì đâu có khoảng cách vô hình?

Nếu một ngày ta bỗng chán nhau
Thành phố phía sau vẫn ồn ào nhộn nhịp
Cái hôn đầu vụt tan không bắt kịp
Để mình anh và nỗi nhớ đong đầy

Đừng vội vàng trong những cơn say
Hay lại nghĩ em là người thay đổi
Đừng quẩn quanh với muôn vàn câu hỏi
Để đi tìm ẩn số - có và không

Nếu một ngày ta bỗng chán nhau
Cứ để em một mình sau cánh cửa
Chút bình yên như mưa rào giội rửa
Thắp yêu thương qua những tháng năm dài

Chỉ là ngày giữa muôn vạn ngày trôi
Cần khoảng cách đo chiều dài nỗi nhớ
Cần chốn riêng một mình – em nhẹ thở
Không vòng tay, không hơi ấm mùa đông

Là một ngày như thế anh biết không ?
Xa anh chút để gần nhau thêm chút!

Nhận xét

Bài đăng phổ biến